Hôm nay là ngày thứ 3 chúng ta tiếp tục với bài thiền lấy đối tượng là cảm xúc. Trước giờ chúng ta luôn được dậy là phải kiểm soát cảm xúc của bản thân mình. Rất nhiều những câu nói như “nuốt cục tức”, “ngậm bồ hòn làm ngọt”,… đều thể hiện những điều dạy như vậy.
Nhưng chúng ta là con người, và con người thì luôn có cảm xúc. Nếu cứ đè nén cảm xúc mỗi ngày dần dần những cảm xúc này sẽ tích tụ lại và bùng nổ với sức mạnh rất khủng khiếp.
Bởi vì như mình đã chia sẻ ở những ngày trước, thiền Vipassana quan niệm cảm xúc là một dạng năng lượng, vì vậy khi những năng lượng này tích tụ lại như khi bạn thổi từng hơi 1 vào quả bóng bay, đến một lúc quá ngưỡng nó sẽ nổ.
Và điều này với mỗi con người đều mang lại hậu quả rất khó lường…
Việc chúng ta tập dùng cảm xúc làm đối tượng của thiền. Thì mình có thể so sánh với cùng ví dụ là thổi hơi như trên thì thay vì thổi vào một quả bóng bay chúng ta thổi vào một chiếc ống nhựa rỗng ở 2 đầu. Chúng ta biết rằng có làn hơi thôi qua nhưng nó sẽ trôi nhẹ nhàng qua mà thôi.
Tương tự như việc chúng ta quan sát cảm xúc đến và đi với bản thân mình.
Đơn giản chúng ta đều biết rằng có một làn hơi thổi qua. Dù với làn hơi chúng ta thổi vào là nóng hay lạnh, thơm hay có mùi mắm tôm thì chúng ta cũng không đánh giá được vì chúng ta không thể ngửi mùi ở đầu ống đằng kia…
Vì vậy, với cảm xúc cũng như vậy. Chúng ta không nhận xét nó đúng hay sai mà chỉ quan sát và cảm nhận nó, cảm nhận cảm xúc của mình xuất phát từ đâu mà thôi.
Phải nói là khi thiền bài này ban đầu sẽ có cảm giác cực kỳ khó chịu vì chúng ta theo phản xạ thường sẽ cố né tránh nó. Buồn bã sẽ tìm thú thiêu khiển gì đó để quên đi, tức giận thì sẽ trút giận lên người khác,…
Việc đối mặt với cảm xúc không hề quen thuộc nên não bộ chắc chắn sẽ cố gắng né tránh điều này!
Cùng điểm danh ngày thứ 14 và cảm nhận của bạn hôm nay nào!
Điểm danh ngày 14 : vẫn trong lộ trình của ad. Hôm qua mình bị đứt tay do kính vỡ rơi vào. lúc thiền cũng hơi mất tập trung. Cảm xúc lúc vui thì rất thích. Những lúc nghĩ về cảm xúc ap lực, nóng giận. Nhưng lúc đó cái tay đau của mình lại nhói lên. Lúc đó nghĩ bụng, mình mệt rồi, chỉ muốn nghỉ ngơi. Thế là cảm xúc đó lại trôi qua. Đôi khi phải biết buông bỏ là thế đấy
Ngày 14 tìm cảm xúc không vui. Hôm nay cản nhận nó không mãnh liệt như lúc mới xảy ra. Chuyện vui hay buồn nó k mạnh mẽ nữa. Chỉ những suy nghĩ vu vơ là không kiểm soát được
điểm danh ngày 14. Mình đã tập lấy cảm xúc làm đối tượng thiền nhưng có vẻ như bài tập nhớ lại những kỷ niệm vui và buồn của mình nó ko có tác dụng mấy thì phải. Bản tính mình là người nhanh quên, ko để bụng chuyện gì cũng ko quan tâm việc người khác đánh giá mình như thế nào nên nghĩ lại những lúc đau buồn nhất mình ko có cảm xúc gì cả :(, kỷ niệm vui cũng thế, hay tại mình đã quá hời hợt với cuộc sống này? Mình vẫn tiếp tục quán chiếu những dòng suy nghĩ diễn ra trong đầu, đã có những lúc có cảm giác đầu trống rỗng, cơ thể bỗng cảm thấy nhẹ nhõm và bồng bềnh, có phải đó là đích đến của thiền ko ạ?
Day 14: Done
Thời gian: 3:40 - 4:00 PM
Ở bài tập này: Dù cố gắng tìm kiếm lại những cảm xúc lúc thua, thất bại, cám giác mất đi thứ tưởng chừng la của mình nhưng mình vẫn không thể nào chạm được cảm xúc ấy lần nữa ( có lẽ mình chưa đủ tập trung, hoặc chưa đủ thời gian để cảm )
Mong đọc được sự sẽ chia của các bạn đồng hành.
*Đầu tư CFD dùng đòn bẩy sẽ có tỷ lệ rủi ro đáng kể. Hình thức đầu tư này có thể không phù hợp với tất cả mọi người. Hãy đảm bảo bạn hiểu rõ các rủi ro!